14/10 năm nay, Báo Kon Tum tròn 27 tuổi. Báo Kon Tum được thành lập được một năm, thì năm sau (1992), tôi về công tác tại Báo. Với tôi, 26 năm gắn bó với tờ báo Đảng tỉnh nhà, có biết bao chuyện buồn vui, đong đầy những kỷ niệm khó quên, nhất là giai đoạn đầu của quá trình xây dựng và phát triển của Báo Kon Tum.
Mình từng có một tình yêu thật khó lý giải, yêu mùa thu xứ lạnh. Tình yêu ấy có lẽ bắt nguồn từ bức tranh “Mùa thu vàng” của Levitan, từ những bức ảnh với hàng cây lá đỏ, lá vàng, từ những bộ phim mà xuyên suốt các cung đường, đồi núi, cả không gian nhuốm rực sắc đỏ của lá phong… Nên chăng, cũng vì thế mà mình yêu vô cùng bài thơ “Mùa lá rụng” của O. Bécgôn. “Tránh đừng động vào cây, mùa lá rụng” - câu thơ được nhắc đi nhắc lại nhiều lần trong bài thơ ấy dẫu là lời nhắc nhở nhẹ nhàng, giản dị nhưng lại khiến mình xúc động, ám ảnh và nghêu ngao đọc bằng tất cả nỗi niềm, tâm trạng suốt những tháng năm tuổi trẻ…
Nơi tôi đang đứng là một căn nhà vách gỗ, mái lợp tôn lụp xụp, bên trong chất đầy gỗ sơ phẩm, ván, các sản phẩm từ gỗ, mảnh gỗ vụn, mùn cưa và những cỗ máy nặng nề. Trên mái, dưới vách, những sợi dây điện loằng ngoằng...
Giai đoạn 2000-2001, theo chủ trương quy hoạch dân cư, khoảng 30 hộ dân đã đăng ký, nộp tiền mua đất cho UBND xã Vinh Quang (thành phố Kon Tum) để mua đất tại khu vực Km số 7, Quốc lộ 14 thuộc thôn Thanh Trung (trước đây thuộc xã Vinh Quang, nay thuộc địa phận phường Ngô Mây). Tiền đã nộp, biên lai đã nhận, nhưng gần 18 năm nay, các hộ dân vẫn mòn mỏi ngóng chờ để được cấp sổ đỏ
Chuyện trộm chó, mất chó ngày càng trở nên phổ biến và đi cùng với nó là những hệ lụy khiến không ít người dân trên địa bàn thành phố Kon Tum bức xúc.
Cả mấy tháng liền, cao nguyên mưa triền miên. Nhìn mấy luống rau sau nhà úng nước, lá úa vàng, quắt queo, chẳng thể vươn mầm lớn nổi; nhìn vạt hoa trước nhà, thiếu nắng, cây cằn cỗi, chẳng thể nở được bông hoa nào... lòng chị như chùng xuống, những nỗi nhớ chợt hiện về rất mong manh.
Thông tin Bộ Giáo dục và Đào tạo vừa có Chỉ thị về việc sử dụng sách giáo khoa, sách tham khảo để tránh lãng phí, không hiệu quả, trong đó có nội dung nhắc nhở, hướng dẫn học sinh không viết, vẽ vào sách giáo khoa, giữ gìn, bảo quản sách giáo khoa để sử dụng và sử dụng lại lâu bền…, nhiều phụ huynh đã bày tỏ sự đồng tình, hưởng ứng.
Khi những trái bưởi, cây trứng gà trong vườn nhà bà chuyển sang màu vàng, quả thị lủng lẳng trên cây dậy mùi thơm phức, và ngoài đồng, những cơn gió chớm thu, đưa hương thơm cây lúa làm đòng, ấy cũng là lúc Tết Trung thu cận kề. Nhưng với bà, bà chẳng gọi là Tết Trung thu đâu, mà là Tết của vầng trăng. Bà bảo, trăng rằm đêm Trung thu là con trăng sáng đẹp, lung linh nhất, trong xanh và mát lành. Mà cũng chỉ có trăng rằm đêm Trung thu mới được mọi người ngóng trông, háo hức, bày mâm cỗ tinh tươm, y như ngày tết.
Trung thu đến. Tiếng reo vui náo nức ấy luôn đi liền với nhịp trống lân rộn ràng- một “món ăn tinh thần” không thể thiếu, ngoài đèn lồng xanh đỏ, bánh Trung thu ngon ngọt…
Dù đã qua lâu rồi cái thời niên thiếu nhưng mỗi mùa Trung thu đến, nghe tiếng trống lân giục giã, nhìn thấy nhiều gian hàng bày bán lồng đèn, bánh Trung thu, tôi lại thấy háo hức đến lạ, nhớ về Trung thu những ngày thơ bé của mình ở vùng quê nghèo. Trung thu chỉ có chiếc đèn ông sao được cả đám con nít trong xóm tập trung làm bằng các nan tre rồi tự tay mình cắt dán bằng những tờ giấy bóng xanh đỏ để tối đến cùng nhau rước đèn trên đường làng.
Tuổi thơ tôi gắn bó với một vùng quê nghèo, cuộc sống của người dân quanh năm “bán mặt cho đất, bán lưng cho trời”. Trừ những năm mưa thuận, gió hoà, mùa màng bội thu, cuộc sống bớt nhọc nhằn; còn lại cái đói, cái nghèo cứ rình rập, bủa vây. Nhưng, dường như gian khó chẳng khiến chúng tôi nề hà. Chúng tôi cứ thế lớn lên trong sự yêu thương, đùm bọc, chở che, bao dung của gia đình và làng xóm. Ngoài việc học hành, phụ giúp việc nhà, chúng tôi còn nghĩ ra vô vàn những thú vui chơi nơi thôn dã, đặc biệt là vào dịp Tết Trung thu.
Năm học 2018 - 2019 đã bắt đầu và đâu đó vẫn còn những nỗi băn khoăn, trăn trở của không ít thầy cô giáo, của phụ huynh, của học sinh về chuyện điểm thật – điểm giả, học thật – học giả.
Với nhiều người dân ở cuối các tuyến đường Trần Nhật Duật, Nguyễn Thiện Thuật, Đặng Thái Tuyến phường Duy Tân, thành phố Kon Tum thì việc đưa nước sạch đến nhà là hết sức khó khăn. Để có nước sạch sử dụng, những người dân ở đây phải gồng mình bỏ ra 5 – 7 triệu đồng “đấu nối cấp nước”.
Nhiều người dân phản ánh, thời gian qua, Công ty TNHH Nguyên Hưng tiến hành khai thác cát, sỏi rầm rộ trên sông Đăk Bla đoạn thuộc xã Ngọc Bay (thành phố Kon Tum) gây sạt lở đất của dân, tạo hố sâu nguy hiểm cho người dân khi qua sông. Mặt khác, sau khi cấp phép, Sở Tài nguyên - Môi trường cần phải cắm mốc vị trí cấp phép khai thác để nhân dân trên địa bàn theo dõi và giám sát việc khai thác của công ty này.
Chúng tôi gặp chị Nguyễn Hồng Khánh (sinh năm 1968) ở thôn Iệc, xã Bờ Y, huyện Ngọc Hồi trong một chương trình từ thiện diễn ra tại Bệnh viện Đa khoa tỉnh. Tôi đang đưa máy lên chụp ảnh, đôi bàn tay nhăn nheo và chai sần của chị chạm vào tay tôi, chị nói khẽ: Cô ơi, cô có thể nhờ ai lên phòng bệnh cắt tóc giúp cho chồng chị được không? Anh ấy không đi lại được. Chị đã nhờ người bế ảnh xuống đây từ sáng đến giờ mà không được…
Ông Phạm Phước - Chủ tịch UBND xã Hòa Bình cho biết, 3 hồ chứa thủy nông trên địa bàn xã có nguy cơ bị cát chặn dòng, bồi lấp, nếu không được xử lý kịp thời, dễ xảy ra tình trạng “có hồ nhưng không có nước”.
Làng du lịch sinh thái cộng đồng Kon K’Tu ở xã Đăk Rơ Wa của thành phố Kon Tum, từ lâu đã thu hút nhiều khách du lịch trong và ngoài nước. Nhà nước quan tâm đầu tư xây dựng hệ thống kết cấu giao thông ở đây khá hoàn chỉnh, tạo điều kiện đi lại dễ dàng nhằm đẩy mạnh phát triển du lịch ở nơi đây. Tuy nhiên, hơn hai năm lại đây, con đường vào làng bị xe tải vận chuyển đất, cát “băm nát”, khiến mặt đường gồ ghề với nhiều ổ voi, ổ gà; vì vậy, du khách tỏ ra e ngại khi đến làng du lịch Kon K’Tu…
Năm học mới 2018-2019 bắt đầu cũng là lúc những vùng đất khó Tu Mơ Rông, Đăk Glei, Ia H’Drai… lại càng thêm khó khi gồng mình gánh chịu những thiệt hại do mưa lũ gây ra. Nhà cửa bị sụt lún, sạt lở phải di dời; ruộng rẫy bị bồi lấp, ngập úng; gia súc, gia cầm, ao cá bị cuốn trôi…
Nhiều người con cảm thấy bất hiếu khi chẳng có đủ điều kiện lo cho mẹ già, họ gắng bù đắp tất cả bằng tình thương yêu. Nhưng, cũng có người, dù vật chất đủ đầy vẫn chẳng thể nào làm tròn chữ hiếu…