Xuân đang đến với mọi người, mọi nhà và không khí mừng đón xuân đang tràn ngập khắp mọi nẻo đường. Trên các công trường giao thông ở vùng sâu, vùng xa, không khí này gấp gáp, hối hả, nhộn nhịp hơn.
Vượt qua những khó khăn, vất vả, các thầy cô giáo ở xã Mường Hoong (huyện Đăk Glei) vẫn ngày đêm bám trụ trên những dãy núi sương mù, miệt mài giảng dạy, truyền thụ kiến thức cho các em học sinh nơi đây.
Chợ họp từ lúc nửa đêm và tan khi trời sáng - đó là điểm riêng biệt của chợ đầu mối nông sản và thực phẩm trên địa bàn phường Quyết Thắng, thành phố Kon Tum.
Để có được những giọt nước ngọt trong lành, mát mẻ cho mọi người sử dụng, người thợ đào giếng phải làm việc sâu dưới lòng đất tăm tối, đối diện với rất nhiều khó khăn, nguy hiểm…
Ong bắp cày (hay còn gọi là ong chần) được mệnh danh là “ong tử thần”, có khả năng giết chết một người trưởng thành chỉ với hai ba vết đốt. Loài ong này là nỗi ám ảnh đối với người dân ở vùng nông thôn; nhưng ở thôn 3, thị trấn Đăk Hà (huyện Đăk Hà) lại có một người đàn ông sống bằng nghề săn “ong tử thần”.
Từ một vùng được xem là “ốc đảo”, bây giờ giao thông đã thuận tiện. Việc đi lại của bà con không chỉ có duy nhất cây cầu treo “lịch sử” đã đánh thức một vùng đất này, mà bây giờ xã còn có thêm con đường đi về hướng nam, nối liền với xã Chư H Reng...
Lần theo câu văn đẹp như mời gọi, chúng tôi tìm về lại nơi nhà văn Nguyễn Trung Thành đã viết như thế từ năm 1965. Gần nửa thế kỷ qua, truyện ngắn “Rừng xà nu” như một nỗi ám ảnh đẹp từ cảnh sắc đến con người giữa chốn ngàn xanh...
Đã có nhiều thông tin cảnh báo về hàng may mặc của Trung Quốc không có nguồn gốc, xuất xứ rõ ràng và tác hại của nó, nhưng hiện nay, các sản phẩm này tràn ngập thị trường...
Có người bạn tôi, một người thành đạt ở thành phố lớn náo nhiệt phương Nam, có lần ghé thăm đã thốt lên: Cho tao ở lại đây đi, tao đổi hết những gì có ở nơi tao sống. Ở đây sao mà bình yên, thanh thản quá đi.
Hiện nay, nhiều người xem facebook như “người bạn” thân thiết nên việc cập nhật hình ảnh và trạng thái trên facebook thường xuyên đã trở thành thói quen không thể thiếu. Có người còn thú nhận đã “nghiện” facebook từ lúc nào không biết. Nhiều người còn rơi vào “thảm họa” của facebook bằng việc chụp ảnh mọi lúc, mọi nơi để chia sẻ trên trang cá nhân của mình.
Nếu kơ-nia được biết đến do hình dáng hùng vĩ độc đáo của nó thì pơ-lang được yêu thích từ màu hoa đỏ thắm diễm lệ giữa ngàn xanh. Nếu ví kơ-nia là biểu tượng sức mạnh vạm vỡ của các chàng trai Tây Nguyên, thì pơ-lang chính là biểu trưng cho vẻ đẹp mặn mà khoẻ khoắn của những cô gái yêu kiều xứ núi.
Khi diều bay cao, các em thay nhau cầm và cùng dõi theo cánh diều bay lượn trên trời cao, cùng tranh nhau áp tai vào dây diều để nghe tiếng gió thổi xì xào. Cảm giác thật thú vị!
Bán tất cả thứ cần mua và mua tất cả thứ cần bán, những người buôn hàng “hai sọt” này thực sự đã trở thành cầu nối trao đổi, lưu thông hàng hóa ở vùng sâu vùng xa, vùng giao thông đi lại còn nhiều khó khăn...
Đổ xổ hay còn gọi là hàng si (hàng si đa) là những mặt hàng quần áo, giày dép, túi xách… bán với giá cả khá thấp và luôn được những người có sở thích “săn” hàng độc, rẻ yêu thích, tin dùng… Hàng xổ vì thế cũng bày bán ngày càng nhiều, tuy nhiên, xung quanh việc buôn bán, sử dụng loại hàng này cũng còn nhiều điều phải bàn.
Nằm trong lòng phố thị Kon Tum, giữa những ngôi nhà cao tầng san sát ở đường Trần Hưng Đạo, “xóm lưới” vẫn giữ được nếp sống bình dị, mộc mạc với nghề đan chài, lưới hơn 60 năm nay, kể từ khi một số cư dân từ Bình Định đến đây lập nghiệp, dựng nghề. Bây giờ, tuy nghề không mang lại thu nhập khá nhưng để không mai một, một số gia đình ở “xóm lưới” vẫn cố giữ nghề truyền thống…
Tại Liên hoan Sắc màu thổ cẩm thành phố Kon Tum lần thứ III được tổ chức tại nhà rông Kon Klor (phường Thắng Lợi) vừa qua, người dân và du khách được đắm chìm trong không gian sôi động, rực rỡ sắc màu với váy, áo thổ cẩm. Tại đây, chúng tôi đặc biệt ấn tượng với nữ nghệ nhân Y Tủi (43 tuổi, thôn 4, xã Kroong, thành phố Kon Tum) bởi cách dệt điêu luyện và những câu chuyện hay về thổ cẩm của người Ba Na.