• Thời sự - Chính trị
    • Xây dựng Đảng
  • Kinh tế
  • Xã hội
  • Văn hóa - Thể thao - Du lịch
  • Pháp luật & Đời sống
    • An toàn giao thông
  • Đất & Người Kon Tum
  • Tòa soạn & Bạn đọc
    • Nhịp cầu bạn đọc
THƯ TÒA SOẠN    Quảng ngãi công bố tổ chức bộ máy và đơn vị hành chính tỉnh    [EMAGAZINE] Báo Kon Tum điện tử - Khép lại hành trình để mở ra chặng đường mới    SỨC MẠNH CỦA ĐOÀN KẾT    Phó Bí thư Thường trực Tỉnh ủy kiểm tra vận hành thử nghiệm bộ máy chính quyền cấp xã tại thành phố Kon Tum   

Tòa soạn & Bạn đọc

  • Nhịp cầu bạn đọc

Tóc mẹ màu gì nhỉ?

11/03/2024 13:04

Mẹ gửi bức ảnh mẹ cùng người bạn thuở thanh xuân phải hơn nửa thế kỷ mới gặp lại vào nhóm gia đình. Ba cô con gái sau một hồi chí chóe nhắn tin, giao nhiệm vụ cho cô con gái gần nhà đưa mẹ đi cắt tóc ngắn, uốn xoăn lên cho có phần trẻ trung, bỗng như ngẩn ra khi có người hỏi: Tóc mẹ màu gì nhỉ?

Tóc mẹ màu gì nhỉ? Ba cô con gái vốn cũng chữ nghĩa ào ạt lắm mà nay chẳng biết bắt đầu từ đâu để miêu tả màu tóc của mẹ qua 75 năm sương gió cuộc đời. Em gái nói, trắng muốt. Chị gái bảo, màu trắng chủ đạo là đúng rồi, nhưng không phải trắng muốt, vì xen lẫn trên mái tóc bạc trắng của mẹ vẫn còn đôi sợi chẳng rõ đen, cũng chẳng rõ nâu nâu.

Chỉ vậy thôi mà như sóng gợn lòng, ba chị em chuyển sang nhắn nhóm riêng, bồi hồi nhớ về mái tóc xưa của mẹ. Nhớ những khi tủi thân, lại dụi dụi mặt vào lưng mẹ khóc vụng, để mặc những sợi tóc đen dài của mẹ chạm vào má dịu dàng như vỗ về, an ủi. Nhớ về nồi nước gội đầu ngát hương bồ kết, hương lá đinh nhu, hương lá sả của mấy mẹ con gái vừa được bưng từ trên bếp ra đặt cạnh bên chiếc giếng đầu hồi nhà như một khúc đoạn của cuộc đời rồi cũng phải đi qua. Nhớ những ngày chẳng có máy sấy, chẳng có quạt điện  hong cho mái tóc nhanh khô, mẹ chỉ biết dùng khăn lau sơ, rồi một tay giữ chặt tóc phía đỉnh đầu, một tay nắm suối tóc đen dày vung vẩy lên không trung như nhà thơ Phan Thị Thanh Nhàn đã viết “Mẹ tôi hong tóc buổi chiều/Quay quay bụi nước bay theo gió đồng”.

Ảnh minh họa. Nguồn: Internet

 

Đâu rồi mái tóc dài, mềm, đen óng ả; đâu rồi làn da trơn láng mịn; đâu rồi những bước chân nhanh nhẹn, tấm lưng thẳng gọn nữa. Chỉ còn tấm lưng bè bè và cong cong theo tháng năm, để rồi mỗi khi bước lên thềm, mẹ phải thường vịn gối. Chỉ còn mái đầu bạc phất phơ những lằn vôi trắng xóa dần đi cả một đời người. Chỉ còn những nếp nhăn trên gương mặt, những đốm đồi mồi trên cánh tay hằn rõ màu của thời gian.

Mái tóc bạc ấy, tấm lưng còng ấy và cả những nếp chân chim trên khóe mắt, nốt sần sùi, đồi mồi trên đôi bàn tay gầy guộc ấy đâu chỉ có bước đi của vòng đời sinh lão mà còn chất chứa cả những nỗi buồn khi các con chưa vâng lời, nỗi lo khi cuộc sống của các con còn trắc trở, chưa như ý, trọn vẹn.

Ngày còn nhỏ, mỗi lần nhìn mái tóc bạc phơ của ông bà mà kinh ngạc, lớn lên rồi lại nhìn mái tóc bạc của mẹ cha mà suy tư. Từng sợi bạc như màu thời gian vẽ lên trên mái tóc từng có ngày đen nhánh, dài óng ả. Từng sợi bạc là ẩn chứa bao lo toan từ những phiên chợ sớm, bao lầm lũi giữa chang chang nắng của vùng đất gió Lào cát trắng, bao lặn lội giữa những cơn mưa bão xối xả đến thối đất thối cát để cho các con được ngang dọc rộng dài.

Màu tóc bạc của mẹ, sợi ngắn, sợi dài, rụng dần mỏng manh được cột cụt lủn sau gáy mà sao gợi thương, gợi nhớ. Tâm tư như trôi qua muôn nẻo đường, qua bao khúc đoạn của cuộc đời, qua bao nhiêu tiếng thở thời gian lặng lẽ.  Cũng mái tóc ấy, khi dài, đen óng ả mới chớm đôi sợi bạc, những chiều thong thả, mấy cô con gái còn trong trẻo, hồn nhiên vòng quanh tìm tóc sâu, tóc bạc. Mới đầu còn hăng say đếm một sợi, hai sợi, ba sợi.... Chỉ qua năm sau, màu thời gian, màu nhọc nhằn phủ dần, tóc bạc nhân lên, tóc đen vơi đi, làm sao mà đếm được những lo toan của mẹ, làm sao mà cưỡng cầu được bước đi của thời gian.

Bao lo toan phủ bóng xuống những niềm vui rất nhỏ của cuộc đời, mẹ dường như chẳng có thời gian để nghĩ đến chuyện nhuộm lại mái tóc. Vẫn với mái tóc sợi trắng sợi đen bới gọn gàng phía sau gáy, mẹ sáng sáng lên lớp dạy học, chiều chiều lo toan cho đàn heo ủn ỉn, nấu cơm, ủ men cho mấy chục cân cơm rượu, đến ngày hè lại thêm chạy ngược chạy xuôi bán buôn từ chợ này sang chợ khác.

Giống như mẹ cả một đời lo toan, các cô con gái cũng đến ngày nhẩm theo từng sợi tóc bạc. Sợi trắng, sợi đen, sợi dài, sợi ngắn. Biết chẳng ai có thể cưỡng lại vòng quay sinh, lão, bệnh, tử của cuộc đời nhưng trong câu chuyện miên man qua điện thoại mỗi dịp cuối tuần, thỉnh thoảng lại cảm thán cùng mẹ  về chân tóc mình ngả bạc vượt mặt thời gian.

Câu hỏi vu vơ “Tóc mẹ màu gì nhỉ?” đưa mấy chị em về trong miên man suy tưởng, càng thấm hiểu hơn những nhọc nhằn của mẹ. Lại thấy bóng dáng người mẹ tuổi đã về chiều với mái tóc bạc xen lẫn những sợi chẳng rõ nâu chẳng rõ đen cột cụt lủn thành nắm nhỏ sau gáy, trong đêm tối quýnh quáng tra chìa khóa mở cánh cổng đón con về.

NGUYÊN PHÚC

   

Các tin khác

  • Nhớ lắm Kon Tum
  • Nơi yêu thương khởi nguồn
  • Những chuyến đi nối dài bao thương nhớ
  • Chút tâm tình tháng Sáu
  • Tháng Sáu trong tôi
  • Kết nối những yêu thương
  • Người ta là hoa của đất
  • Chập chờn tháng Sáu
  • Gió nước Ia Chim
  • Mãi mãi một tình yêu
Gửi bình luận của bạn
   
Đang xử lý

Tin Mới Nhất

  • THƯ TÒA SOẠN
  • Báo Kon Tum điện tử - Khép lại hành trình để mở ra chặng đường mới
  • THƯ CẢM ƠN
  • Thông báo về việc hợp nhất các ấn phẩm báo in, báo điện tử; chương trình phát thanh, truyền hình của Báo Quảng Ngãi và Trung tâm Truyền thông tỉnh Kon Tum
  • Danh sách Ban Chấp hành Đảng bộ tỉnh Quảng Ngãi sau sáp nhập
  • Vững niềm tin, xây khát vọng
  • Quảng ngãi công bố tổ chức bộ máy và đơn vị hành chính tỉnh
  • Hợp nhất để đi xa hơn, bền vững hơn

Chùm ảnh

Kon Tum qua ảnh

Kon Tum qua ảnh

Kon Tum qua ảnh

Kon Tum qua ảnh

Kon Tum qua ảnh

Ghi chép - Phóng sự

  • [EMAGAZINE] Báo Kon Tum điện tử - Khép lại hành trình để mở ra chặng đường mới
  • Kon Tum: Sự hào sảng của đất và nét hiền hòa của người
  • Chùm ảnh: Đồi chè ở vùng Đông Trường Sơn
  • Điểm tựa yêu thương

Đất & Người Kon Tum

  • Người truyền lửa cồng chiêng cho thế hệ trẻ ở thôn Kon Hia 1
  • Chiều tối thứ Sáu hằng tuần, sân nhà ông A Bi ở thôn Kon Hia 1 (xã Đăk Rơ Ông, huyện Tu Mơ Rông) lại vang lên tiếng cồng chiêng rộn ràng. Đó là lớp học dành cho các em nhỏ trong thôn do ông A Bi mở và duy trì đều đặn suốt nhiều mùa hè để truyền dạy những nhịp chiêng truyền thống của dân tộc mình. Từ niềm đam mê thuở nhỏ, ông A Bi trở thành người thắp lên tình yêu cồng chiêng cho thế hệ sau, góp phần gìn giữ văn hóa truyền thống dân tộc.
  • Rượu ghè men lá H’nham
  • Gìn giữ kho tàng Sử thi Kon Tum
  • Người Việt Nam ưu tiên dùng hàng Việt Nam
  • Khuyến nông - Khuyến lâm
Thông tin cần biết
  • Tỉ giá
  • Chứng khoán
  • Giá vàng
  • Kết quả xổ số
  • Thời tiết
  • Lịch cúp điện
  • Lao động việc làm
  • Thời sự - Chính trị
  • Kinh tế
  • Xã hội
  • Văn hóa - Thể thao - Du lịch
  • Pháp luật & Đời sống
  • Đất & Người Kon Tum
  • Tòa soạn & Bạn đọc
Báo Kon Tum điện tử
• Phó tổng Biên tập: Phạm Minh Bảo, Nguyễn Thị Liễu Hạnh
• Tòa soạn: 258A Phan Đình Phùng, thành phố Kon Tum, tỉnh Kon Tum
• Điện thoại: 0260 3862531; Email: toasoanbaokontum@gmail.com
• Giấy phép số: 460/GP-BTTTT, do Bộ Thông tin và Truyền thông cấp ngày 06/9/2022
Liên hệ tòa soạn
Thông báo bảng giá quảng cáo mới
Developed by