• Thời sự - Chính trị
    • Xây dựng Đảng
  • Kinh tế
  • Xã hội
  • Văn hóa - Thể thao - Du lịch
  • Pháp luật & Đời sống
    • An toàn giao thông
  • Đất & Người Kon Tum
  • Tòa soạn & Bạn đọc
    • Nhịp cầu bạn đọc
THƯ TÒA SOẠN    Quảng ngãi công bố tổ chức bộ máy và đơn vị hành chính tỉnh    [EMAGAZINE] Báo Kon Tum điện tử - Khép lại hành trình để mở ra chặng đường mới    SỨC MẠNH CỦA ĐOÀN KẾT    Phó Bí thư Thường trực Tỉnh ủy kiểm tra vận hành thử nghiệm bộ máy chính quyền cấp xã tại thành phố Kon Tum   

Tòa soạn & Bạn đọc

  • Nhịp cầu bạn đọc

Dấu thời gian

03/01/2020 13:03

Thời gian làm đổi màu mái tóc, nhưng thời gian cũng làm đầy thêm những kỷ niệm, nối dài những ký ức. Thời gian khiến tiêu hao đi nhiều thứ, nhưng thời gian cũng đong đầy thêm niềm yêu thương, hạnh phúc...

Khi cuốn lịch trên tường cứ mỏng dần, khi cái nắng hanh hao kèm theo những cơn gió thốc người mang dấu ấn ngày đông lạnh của vùng cao nguyên cứ thổi mãi, thổi mãi, chị nhận ra thêm một năm nữa sắp đi qua.

Một năm nữa sắp đi qua - một năm mới sắp bắt đầu.

“Thời gian như bóng câu qua cửa sổ”, sao mà trôi nhanh đến lạ. Mà không nhanh sao được khi năm tháng đến rồi đi. Ngày lại ngày, tuần lại tuần, mùa lại mùa trôi nhẹ hơn cả chiếc lá rơi trong chiều mênh mang gió. Vừa mới màu hồng miên man trải nhẹ khi bình minh thức dậy, màu vàng của trưa nắng để rồi chả mấy chốc lại là màu đỏ sậm của ánh hoàng hôn chiều tà, màu đen của đêm tối… Rồi mới màu xanh của mùa xuân nở lộc đâm chồi, màu đỏ chói chang của hoa phượng thắp lửa cho mùa hè rực rỡ, màu vàng của mùa thu hoa cúc và màu xám trắng cho những ngày đông giá rét.

Trong cái chớp mắt ấy, biết bao tất bật ngược xuôi. Sáng thứ hai, mới vội vàng chuẩn bị đến cơ quan làm việc, thoắt cái đã hết ngày, rồi lại hết tuần, hết tháng, hết năm. Chị lắm khi muốn loay hoay níu vội cho mình chút gì đó nuôi thành kỷ niệm. Nhưng rồi, cứ mải miết trong bộn bề mưu sinh, hết lo công việc, lại đến chăm chút cho các con, cho tổ ấm nhỏ bé của mình, thành thử cũng chẳng nghĩ được gì và cũng chẳng níu vội được gì cho riêng mình.

Ảnh minh họa. Nguồn: Internet

 

Thảo nào cứ mỗi lần mấy chị em có dịp ngồi tán gẫu đều bất giác thở dài. Thời gian trôi nhanh quá. Nào là hôm rồi mới mở ảnh xưa ra, thấy ai cũng thanh mảnh, mắt sáng trong veo, tóc đen dài tha thướt; mà nay đã những vết chân chim trên đuôi mắt, những nếp nhăn hằn trên khóe miệng. Nào là mới hôm nào mình còn là cô bé tí ti, mẹ sai chạy lăng xăng quanh xóm, ngóng ngóng trông trông năm hết tết đến để được thêm một tuổi mà nay lại ngại nói chuyện thời gian quá trời. Nào là mình vẫn nhớ như in ngày bước chân vào cơ quan, nhoáng cái đã mấy chục năm trôi qua, sắp nghỉ hưu đến nơi rồi… Nào là cũng đúng thôi, mải mê bươn chải mưu sinh, còn trẻ lo việc làm, lo miếng cơm manh áo, sau lo nhà cửa tiện nghi; lớn thêm chút nữa lại “nước mắt chảy xuôi”, lo cho con cho cái, đến khi ngoảnh lại thời gian không còn đợi nữa rồi.

Rồi như tự động viên, chị em lại bảo, nói gì mình cho xa xôi, mấy tụi nhóc con mình đó, lớn lên từng ngày, loáng qua vài tháng không để ý, chúng cao vượt mình lúc nào chẳng hay. Rồi con anh A, con chị B… trong cơ quan, mới ngày nào còn lon xon đi nhận quà thiếu nhi, quà trung thu, mắt mũi còn tèm nhem, có bác nào, chú nào chọc ghẹo là khóc nhè cả buổi, nay thành hotboy, hotgirl đĩnh đạc cầm thiệp hồng tới nhà mời cô chú đến chung vui cùng chúng con trong ngày cưới… Chả trách sao chúng mình chẳng già. Chả trách, tóc chúng mình không thêm sợi bạc.

Nhớ câu chuyện ngậm ngùi pha lẫn tiếc nuối về thời gian của chị em, mỗi dịp cuối năm về, càng khiến chị bâng khuâng đến lạ. Vậy là, mặc cho thời gian làm từng chiếc lá úa dần, tàn phai, rơi rụng; mặc cho mùa đi rất vội; mặc cho dòng chảy cuộc sống ngoài kia vẫn hối hả theo từng phút, từng giây; mặc cho bao bộn bề, lo toan của cuộc sống, chị thường đứng lặng yên bên khung cửa sổ. Chị nhìn ra khoảnh vườn nhỏ xinh quen thuộc – khoảng lặng để chị nhìn lại mình, nhìn lại những cung bậc cảm xúc hỉ, nộ, ái, ố đã trải qua. Nơi khoảnh vườn đó, có cây nhãn đã lưu giữ những tháng năm, chứng kiến bao vui buồn nơi xóm nhỏ. Nơi đó, nhịp bước thời gian như lắng đọng trên khoảnh vườn nhỏ xinh thỉnh thoảng xuất hiện đôi vợ chồng già tốt bụng ngày ngày chăm chút cho mấy khóm hoa quen thân. Mùa nào hoa nấy. Khóm mười giờ khoe sắc hồng, khóm thạch thảo khoe sắc tím, khóm vạn thọ khoe sắc vàng… Có bông sắp tàn, có bông kết nụ. Hoa nở hoa lại tàn.

Ừ, hoa nở hoa lại tàn. Chợt chị nhận ra, đời người cũng vậy, có hợp, có tan, có sinh, có diệt. Thời gian làm đổi màu mái tóc, nhưng thời gian cũng làm đầy thêm những kỷ niệm, nối dài những ký ức. Thời gian khiến tiêu hao đi nhiều thứ, nhưng thời gian cũng đong đầy thêm niềm yêu thương, hạnh phúc. Theo thời gian, có những thứ cứ tưởng là tốt nhất trong những cái tốt, cần nhất trong những cái cần, bỗng đến một ngày lại thấy trở nên bình thường, phù du đến thế. Thôi, hãy cứ xanh tươi như những khóm hoa bên khoảnh vườn nhỏ xinh để sống an yên tận hiến cho đời…

Nguyên Phúc

   

Các tin khác

  • Nhớ lắm Kon Tum
  • Nơi yêu thương khởi nguồn
  • Những chuyến đi nối dài bao thương nhớ
  • Chút tâm tình tháng Sáu
  • Tháng Sáu trong tôi
  • Kết nối những yêu thương
  • Người ta là hoa của đất
  • Chập chờn tháng Sáu
  • Gió nước Ia Chim
  • Mãi mãi một tình yêu
Gửi bình luận của bạn
   
Đang xử lý

Tin Mới Nhất

  • THƯ TÒA SOẠN
  • Báo Kon Tum điện tử - Khép lại hành trình để mở ra chặng đường mới
  • THƯ CẢM ƠN
  • Thông báo về việc hợp nhất các ấn phẩm báo in, báo điện tử; chương trình phát thanh, truyền hình của Báo Quảng Ngãi và Trung tâm Truyền thông tỉnh Kon Tum
  • Danh sách Ban Chấp hành Đảng bộ tỉnh Quảng Ngãi sau sáp nhập
  • Vững niềm tin, xây khát vọng
  • Quảng ngãi công bố tổ chức bộ máy và đơn vị hành chính tỉnh
  • Hợp nhất để đi xa hơn, bền vững hơn

Chùm ảnh

Kon Tum qua ảnh

Kon Tum qua ảnh

Kon Tum qua ảnh

Kon Tum qua ảnh

Kon Tum qua ảnh

Ghi chép - Phóng sự

  • [EMAGAZINE] Báo Kon Tum điện tử - Khép lại hành trình để mở ra chặng đường mới
  • Kon Tum: Sự hào sảng của đất và nét hiền hòa của người
  • Chùm ảnh: Đồi chè ở vùng Đông Trường Sơn
  • Điểm tựa yêu thương

Đất & Người Kon Tum

  • Người truyền lửa cồng chiêng cho thế hệ trẻ ở thôn Kon Hia 1
  • Chiều tối thứ Sáu hằng tuần, sân nhà ông A Bi ở thôn Kon Hia 1 (xã Đăk Rơ Ông, huyện Tu Mơ Rông) lại vang lên tiếng cồng chiêng rộn ràng. Đó là lớp học dành cho các em nhỏ trong thôn do ông A Bi mở và duy trì đều đặn suốt nhiều mùa hè để truyền dạy những nhịp chiêng truyền thống của dân tộc mình. Từ niềm đam mê thuở nhỏ, ông A Bi trở thành người thắp lên tình yêu cồng chiêng cho thế hệ sau, góp phần gìn giữ văn hóa truyền thống dân tộc.
  • Rượu ghè men lá H’nham
  • Gìn giữ kho tàng Sử thi Kon Tum
  • Người Việt Nam ưu tiên dùng hàng Việt Nam
  • Khuyến nông - Khuyến lâm
Thông tin cần biết
  • Tỉ giá
  • Chứng khoán
  • Giá vàng
  • Kết quả xổ số
  • Thời tiết
  • Lịch cúp điện
  • Lao động việc làm
  • Thời sự - Chính trị
  • Kinh tế
  • Xã hội
  • Văn hóa - Thể thao - Du lịch
  • Pháp luật & Đời sống
  • Đất & Người Kon Tum
  • Tòa soạn & Bạn đọc
Báo Kon Tum điện tử
• Phó tổng Biên tập: Phạm Minh Bảo, Nguyễn Thị Liễu Hạnh
• Tòa soạn: 258A Phan Đình Phùng, thành phố Kon Tum, tỉnh Kon Tum
• Điện thoại: 0260 3862531; Email: toasoanbaokontum@gmail.com
• Giấy phép số: 460/GP-BTTTT, do Bộ Thông tin và Truyền thông cấp ngày 06/9/2022
Liên hệ tòa soạn
Thông báo bảng giá quảng cáo mới
Developed by