Mùa Trung thu ấm áp
Tôi thường đón Tết Trung thu theo cách của riêng mình. Nếu không theo nhóm từ thiện nào đó đi tặng quà, phát bánh cho trẻ em nghèo thì cũng đeo ba lô, mang máy ảnh lang thang trên những thôn, làng vùng sâu, vùng xa- những nơi mà đôi khi, múa lân, rước đèn, phá cỗ Trung thu chỉ có trong giấc mơ...
1.Trung thu năm ngoái, tôi cùng một nhóm bạn trẻ đến làng chài trên lòng hồ thủy điện Sê San 4 (thôn 7, xã Ia Tơi, huyện Ia H'Drai), nơi 29 gia đình sống quần tụ giữa mênh mông sóng nước. Xe vừa dừng bên bến thuyền thì tiếng xuồng máy cũng nổ vang, xóa tan sự im lặng, tĩnh mịch của lòng hồ thủy điện. Ấy là người dân làng chài vào bờ đón khách.
Làng chài hôm ấy vui lắm. Từ chiều qua, "xóm trưởng" Nguyễn Văn Triều (tên thường gọi là Hai Triều) đã chạy đò đi thông báo mọi người sáng sớm tập trung tại nhà anh để đón khách "đặc biệt". Gọi là "đặc biệt" bởi vì họ còn rất trẻ, lại từ tận đẩu tận đâu lặn lội vào đây tặng quà Trung thu cho con em mình.
Dù mới trắng đêm thả lưới đánh cá về, nhưng bà con vẫn tụ tập đông đủ ở nhà bè của "xóm trưởng" Hai Triều. Đông nhất, vui nhất là trẻ em. Những đứa bé đen nhẻm, tóc khét nắng tò mò nhìn những thùng hàng chất đầy trên xuồng.
Và khi biết trong những thùng giấy các tông nặng trịch ấy là kẹo, là bánh Trung thu, là đèn lồng..., chúng reo lên thích thú.
Một chị phụ nữ tần ngần: Đường sá xa xôi, đi lại khó khăn, mấy em lặn lội vào tận đây làm chi cho cực? Tất cả cùng cười xòa.
Những thùng hàng được chuyển lên nhà bè. Bà con cũng xúm vào chuyển giúp. Vừa làm vừa bắt chuyện, nhoáng cái đã râm ran cả lên. Thôi thì đủ cả, từ chuyện đánh bắt cá, chuyện nuôi cá lồng đến chuyện học hành của con em, rồi chuyện Tết Trung thu...
Xóm trưởng Hai Triều cầm danh sách trên tay chạy ngược chạy xuôi quán xuyến mọi việc. Mấy thùng hàng nhanh chóng được mở ra. Những gói bánh kẹo, những đèn ông sao được trao tận tay cho từng em nhỏ trong không khí rộn ràng.
Các chàng trai, cô gái phố thị tưng bừng bên đàn em nhỏ đang hứng khởi với món quà được nhận. Chính họ, suốt nhiều ngày liền tích cực kêu gọi, vận động, mua sắm và thức nhiều đêm liền phân loại quà (do nhiều nguồn ủng hộ) để đem đến cho các em nhỏ nơi đây được vui Tết Trung thu.
Một bé gái nâng niu trong tay hộp bánh và cái đèn lồng dán giấy bóng kính xanh đỏ, tíu tít khoe: Đẹp thật đấy mẹ ạ. Rồi em cười thích thú. Tiếng cười trong trẻo như cơn gió lan xa trên mặt hồ. Có lẽ đây là Trung thu vui nhất đối với em và các bạn trong xóm, bởi nó không chỉ trên... ti vi hay xuất hiện trong giấc mơ mỗi độ trăng tròn.
Âu yếm nhìn đứa con gái nhỏ, người mẹ cười bao dung: Ừ, con cất đi, tối chơi với em.
Đêm ấy, dưới ánh trăng vằng vặc soi sáng lòng hồ mênh mông sóng nước, mọi người cùng các em nhỏ quây quần phá cỗ, múa hát.
Tin tôi đi, bất cứ ai nhìn thấy cảnh ấy hẳn sẽ vô cùng ấm lòng!
2. Bánh Trung thu ấy ạ? Một bé gái tần ngần: Hình như có đấy ạ. Cháu nghe mẹ cháu nói.
Sao lại hình như? Cô bé đứng ngồi bên cạnh phản đối. Cháu biết là chiều mai nhà trường sẽ tổ chức văn nghệ, có cả múa lân, rồi liên hoan, tặng bánh kẹo, đồ chơi cho học sinh. Cô giáo nói vậy, dặn các bạn đến trường đầy đủ...
Ấy là 2 bé gái đang ngồi bóc măng le mà tôi gặp giữa lưng chừng đèo Măng Rơi (huyện Tu Mơ Rông). Thân thiện và vui vẻ, cô bé học lớp 3 cho biết mấy năm nay nhà trường đều tổ chức cho học sinh vui đón Trung thu. Vui lắm đấy chú- cô bé kết luận.
Và tôi hình dung ra một sân trường hôm ấy tưng bừng, nhộn nhịp. Học sinh không có quần áo đẹp, nhưng khuôn mặt em nào cũng háo hức chờ đợi. Các em cười đùa, hát những bài hát vui nhộn, nhiệt tình tham gia các trò chơi và hạnh phúc khi nhận được những phần quà. Nhìn các con, các cháu múa hát, những người bố, người mẹ hàng ngày tần tảo, đầu tắt mặt tối cũng được nhẹ lòng phần nào...
Tôi lặng lẽ lên xe vượt đèo Măng Rơi, sau khi hứa sẽ đến trường các cháu để cùng liên hoan.
Những ngày này, trẻ ở phố bắt đầu mang lồng đèn ra “đọ” với đám bạn hàng xóm… Còn 2 bé gái vẫn đang ngồi bóc măng bên đèo. Nhưng tôi cảm thấy ấm lòng khi biết, các em cũng sẽ được đón Trung thu với lồng đèn, bánh kẹo.
Qua email, tôi thường nhận được những lời mời tham gia các chuyến đi tặng quà cho trẻ em vùng khó khăn của các nhóm thiện nguyện. Và có lẽ, đó cũng chính là thông tin làm ta ấm lòng nhất trên các trang báo trong những ngày này.
Trung thu là Tết của thiếu nhi, nhưng không phải em nhỏ nào cũng được hưởng niềm vui ấy. Vì vậy, nhiều cơ quan, đơn vị, đoàn thể, nhà hảo tâm tổ chức các hoạt động thiết thực, nhằm mang đến một Tết Trung thu ý nghĩa dành tặng các em nhỏ có hoàn cảnh khó khăn.
Có thể đó là một hoạt động tặng quà mang tính “nội bộ”, tự phát, do một nhóm bạn, một nhóm tiểu thương, hoặc một nhóm Phật tử… cùng nhau đóng góp, tìm đối tượng, rồi cùng nhau lên kế hoạch thăm hỏi, tặng quà. Có thể là một chương trình quy mô do các cơ quan, đơn vị, doanh nghiệp tổ chức… Dù quy mô như thế nào đi nữa thì đó đều là những hoạt động thấm đẫm tình người.
Còn về phần mình? Được tham gia, được chứng kiến và trải nghiệm trong những chuyến đi ấy, tôi càng trân trọng những tấm lòng cao đẹp. Trăng thu dường như cũng sáng lung linh hơn từ việc làm và tấm lòng nghĩa tình ấy.
Tôi sẽ nhớ mãi tiếng cười trong veo của bé gái bên đèo Măng Rơi: Chiều mai cháu được đón Tết Trung thu ở trường, có bánh kẹo và thật nhiều đèn ông sao...
Và tôi thầm mong rằng, mỗi người trong chúng ta hãy cùng nhau thực hiện những chương trình ý nghĩa như thế, để đâu đâu cũng có mùa Trung thu ấm áp...
Thành Hưng